XIN ĐỪNG TỰ QUẸT "LỌ NGỌE" LÊN MẶT MÌNH!

Là một nhà thơ, một nhà giáo được nhiều thế hệ học sinh, đồng nghiệp quý mến, tôn trọng thế nhưng ông Chi hội trưởng Hội Nhà văn Việt Nam tại Huế, Chi hội trưởng Chi hội Kiều học Bình Trị Thiên đã tự quẹt lọ ngọe (nhọ nồi) lên mặt mình khiến bao người thất vọng.


Với nhiều thế hệ học sinh Quốc học Huế, nói về thầy giáo dạy văn M.V.H không ai mà không biết đến, đó một người thật sự có tài năng, đam mê với văn chương. Bằng lối dạy hấp dẫn, phân tích, lập luận khoa học, sâu sắc, những buổi đứng lớp M.V.H như có phép lạ khiến học sinh say mê, yêu mến. Hình ảnh người thầy giáo say sưa bình thơ, giảng văn trên bục giảng như nói ra lời gan ruột mình, lời thầy giảng hay chính là lời nhân vật tâm sự về mình khiến học sinh như nuốt từng câu chữ, sợ lỡ chớp mắt chữ nó … trôi đi. Thậm chí còn có câu chuyện một nữ sinh Đại học sư phạm Huế đã phải mặc áo dài trắng, giả làm học sinh để vào lớp chỉ để được một lần nghe M.V.H giảng bài, kết quả là cô phải viết thư gửi đến ông để xin lỗi việc làm của mình.

M.V.H nhiều năm liền là ưu tiên, lựa chọn số một của ngành giáo dục tỉnh nhà để bồi dưỡng đội ngũ học sinh giỏi văn của tỉnh, thầy tài ắt có trò giỏi, vượt qua những khó khăn, thiếu thốn, thầy và trò cùng nhau ôn văn luyện chữ, quyết tâm đạt giải cao mà chúng tôi hay bảo nhau “gà chiến” vào “lò” thầy H. chỉ có thể giật giải văn toàn quốc.

Kiều ở lầu Ngưng Bích

M.V.H còn là người đặc biệt yêu thích tác phẩm Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du, ông có thể đọc thuộc lòng cả tác phẩm hàng nghìn câu lục bát, giọng ông ngâm Kiều hay đến lạ, lại phân tích truyện Kiều với những góc nhìn sâu sắc – qua những phát hiện mới của M.V.H người ta như thấy cuộc đời Thúy Kiều và các nhân vật như là chính cuộc đời mình, của người thân quen và nó không phải của một Vương Thúy Kiều của “Vào năm Gia Tĩnh triều Minh” hơn 300 năm trước mà là hiện thực của cuộc sống ngày nay! Hiện nay, ông là Chi hội trưởng Chi hội Kiều học Bình Trị Thiên, trên cương vị của mình ông đã có nhiều đóng góp quan trọng trong việc giữ gìn và phát huy các giá trị của Truyện Kiều, ngày càng có nhiều người quan tâm, yêu mến tác phẩm của đại thi hào Nguyễn Du. 

Bên cạnh đó, M.V.H còn là một nhà thơ, thơ M.V.H hay và độc đáo nhất là thơ tình, chính sự lãng mạn của một thầy giáo dạy văn khiến những vầng thơ tình của M.V.H đi vào lòng người, cho đến nay vị Chi hội trưởng Hội Nhà văn Việt Nam tại Huế vẫn là cây thơ tình bậc nhất.

Thế nhưng….!

Thật đáng tiếc! Người tài ba như M.V.H vẫn làm người khác buồn phiền! Thật đấy, ám ảnh danh vọng cùng với cuộc sống đủ đầy tiện nghi và mạng xã hội – thế giới phẳng đã làm người ta thay đổi, hay nói trắng ra là nó đã tàn phá đến nhân cách của con người ta.

M.V.H giờ vẫn ham thú vui với rượu, vẫn làm thơ nhưng là thơ trên facebook; cũng có bài thơ hay nhưng cũng lắm bài mà khi đọc người ta thấy đây không phải là thơ của M.V.H đôn hậu ngày xưa nữa. Giờ đây, mượn rượu M.V.H làm thơ chính trị “chính em”, đá xéo việc này, sự kiện nọ chỉ bằng con mắt cá nhân của ông ta, cóp nhặt trên mạng những câu chuyện vu vơ, chưa kiểm chứng, đôi khi là những điều trái ngược để làm “chất liệu” … thơ. Vụ án Hồ Duy Hải, M.V.H cũng làm … thơ theo luận điệu của kẻ xấu để đòi thả tự do cho tử tù trong khi không ai có thể quyết định việc này ngoài Tòa án! Lãnh đạo đất nước công du nước ngoài để tìm kiếm cơ hội cho nền kinh tế phục hồi sau đại dịch Covid-19, M.V.H cũng chấm biếm mà chả biết rằng khi cố gắng nói xấu ai đó thì càng chứng minh mình còn thua cả họ.

Mới đây, M.V.H làm thơ châm biếm chế độ chính trị ở Việt Nam – chế độ mà đã nuông dưỡng, đưa ông ta thoát khỏi “hòn tên mũi đạn” khi hàng triệu thanh niên cùng trang lứa xung phong ra mặt trận đánh giặc thì ông ta đi học, được giáo dục trí thức; cũng chính chế độ này đã cho ông ta công danh, địa vị mà không phải ai cũng có được. Có thể, M.V.H tự đắc nói rằng mọi thứ đều do chính ông ta gây dựng nên nhưng một điều chắc chắn rằng những điều đó chỉ có khi ông ta sống dưới chế độ XHCN hay chế độ Cộng sản thì ông ta mới làm nên cơ đồ như hôm nay, không có chế độ XHCN, có lẽ M.V.H đã cùng phận lênh đênh như nàng Vương Thúy Kiều ngày xưa!

Một khi tài không đi đôi với đức thì đã là vô dụng!

M.V.H vẫn còn là một cây cao bóng cả trong văn đàn cả nước, liệu khi đứng trước tập thể hội viên Chi hội Nhà văn Việt Nam tại Huế, giữa Hội Nhà văn Việt Nam ông ta nói được với ai khi mà chính ông ta đã phỉ báng lại chế độ chính trị mà văn nghệ sĩ đang cống hiến, phục vụ và được chế độ tạo điều kiện để thỏa sức sáng tác? Những nhà văn, nhà thơ, nhà lý luận, hội viên Hội Kiều học, những thế hệ học sinh Quốc học Huế nghĩ gì về người Chi hội trưởng, người thầy, bậc đàn anh này đây khi mà hôm qua nói lời hay ý đẹp nhưng hôm nay lại lên facebook nói điều chói tai? Và ông M.V.H nghĩ gì khi dạy con cháu về lòng biết ơn, về Tổ quốc, về Nhân dân?

Không ít người sáng tác văn học nghệ thuật trong đó cả những tên tuổi lớn rất bức xúc với việc làm của ông M.V.H, với họ thơ ca là để phục vụ nhân dân lao động chứ không phải cho kẻ phàm phu, tầm thường; liệu ông M.V.H còn đủ đức để lãnh đạo họ nữa không? Mặc dù có tài nhưng một khi tài không đi đôi với đức thì đã là vô dụng!

Và chúng tôi chỉ nhắn đến ông M.V.H, trong sự no đủ của ngày hôm nay hãy nhớ về cái tình cảnh khố khó ngày xưa để không làm trái lương tâm, đạo đức của một công dân, một người yêu văn chương! Đừng quẹt lọ ngọe lên mặt mình nữa!

V.T